Thơ lục bát - Tiếng lòng con dành tặng mẹ

essays-star4(201 phiếu bầu)

Mẹ ơi, hai tiếng thiêng liêng ấy, từ thuở lọt lòng con đã cất lên, đã in sâu vào tiềm thức. Tiếng gọi ấy theo con đi qua năm tháng, là điểm tựa vững chắc mỗi khi con vấp ngã, là niềm an ủi khi con lạc lối. Thơ ca Việt Nam từ lâu đã dành tặng cho mẹ một vị trí thiêng liêng, cao đẹp, và có lẽ, không gì phù hợp hơn thể thơ lục bát để con gửi gắm tất cả yêu thương dành cho mẹ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Dòng Sữa Ngọt Ngào - Tình Mẹ Bao La</h2>

Thơ lục bát về mẹ thường bắt đầu từ những điều giản đơn, mộc mạc nhất, như chính tình yêu thương vô điều kiện mà mẹ dành cho con. Hình ảnh dòng sữa ngọt ngào, lời ru ầu ơ, vòng tay ấm áp chở che... tất cả đều được tái hiện một cách chân thực và cảm động qua từng câu thơ:

"Công cha như núi Thái Sơn,

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra."

Dòng sữa mẹ mát lành như dòng nước trong nguồn, nuôi con lớn khôn, trưởng thành. Tình mẹ bao la như núi Thái Sơn, vững chãi che chở con trước những sóng gió cuộc đời. Hai câu thơ lục bát giản dị ấy đã trở thành lời ru quen thuộc, khắc ghi công ơn trời biển của mẹ.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nắng Mưa Cuộc Đời - Tình Mẹ Vẫn Vẹn Nguyên</h2>

Cuộc đời con sẽ trải qua biết bao thăng trầm, có lúc vui, lúc buồn, lúc thành công, lúc thất bại. Nhưng dù có ra sao, mẹ vẫn luôn ở bên, là điểm tựa vững chắc cho con. Hình ảnh mẹ tần tảo sớm hôm, lo toan cho con từng miếng cơm, manh áo, dõi theo từng bước con đi khiến lòng con thôn thức:

"Bàn tay mẹ chắn mưa sa

Bàn tay mẹ chặn bão qua mùa màng."

Mẹ là người che chở cho con trước những giông bão cuộc đời, là người sưởi ấm trái tim con khi con gục ngã. Tình yêu thương, sự hy sinh của mẹ dành cho con là vô bờ bến, không gì có thể sánh bằng.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tóc Mẹ Nay Đã Bạc Màu - Lòng Con Xót Xa Biết Bao</h2>

Thời gian có thể làm thay đổi mọi thứ, nhưng tình yêu thương của mẹ dành cho con thì mãi mãi vẹn nguyên. Nhìn mái tóc mẹ ngày một điểm bạc, nếp nhăn trên khóe mắt ngày càng hằn sâu, lòng con lại dâng lên nỗi xót xa, biết ơn:

"Lưng mẹ còng rồi con nhỉ?

Sao trời chẳng lấy của ri, của tôi."

Con thà chịu mọi đau khổ, vất vả trên đời, còn hơn nhìn thấy mẹ già yếu. Con ước gì thời gian ngừng trôi để mẹ mãi trẻ đẹp, để con được ở bên chăm sóc, bù đắp cho mẹ.

Thơ lục bát về mẹ là tiếng lòng của con muốn gửi gắm, là lời cảm ơn chân thành nhất con muốn dành tặng mẹ. Dù con có đi đâu, làm gì, thì mẹ vẫn là người con yêu thương nhất trên đời.