Bóng Ma Trên Núi Ngự Bình ##

essays-star4(286 phiếu bầu)

Mùa thu năm ấy, tiết trời se lạnh, gió heo may thổi vi vu trên đỉnh núi Ngự Bình. Tôi, một sinh viên lịch sử, cùng nhóm bạn lên đây để thực hiện chuyến khảo sát về di tích lịch sử. Nơi đây từng là nơi đóng quân của quân đội nhà Nguyễn, chứng kiến bao thăng trầm của lịch sử. Chúng tôi men theo con đường mòn, hai bên là những hàng thông già cổ thụ, rêu phong phủ kín. Không khí tĩnh lặng đến lạ thường, chỉ nghe tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Đến khu vực đền thờ, chúng tôi dừng lại nghỉ ngơi. Bỗng nhiên, một cơn gió lạnh thổi qua, khiến tôi rùng mình. Tôi nhìn lên đỉnh núi, nơi có một ngôi mộ cổ, được bao phủ bởi những cây cổ thụ um tùm. "Nghe nói, ngôi mộ đó là của một vị tướng nhà Nguyễn, người đã hy sinh trong trận chiến bảo vệ thành Thăng Long", một bạn trong nhóm tôi kể. Tôi tò mò, muốn đến gần để xem xét. Nhưng một cảm giác sợ hãi, lạnh lẽo bao trùm lấy tôi. Tôi cảm thấy như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. "Chúng ta nên đi thôi", tôi nói với nhóm bạn. Chúng tôi nhanh chóng rời khỏi khu vực đền thờ, men theo con đường mòn xuống núi. Khi đã xuống đến chân núi, tôi vẫn cảm thấy rùng mình, như thể có một bóng ma nào đó đang theo sát tôi. Trên đường về, tôi không ngừng suy nghĩ về những gì đã xảy ra. Liệu đó chỉ là cảm giác của tôi hay là sự thật? Tôi tự hỏi, liệu những linh hồn của những người đã khuất có còn lưu luyến nơi đây? Chuyến đi khảo sát đã kết thúc, nhưng những gì tôi trải nghiệm trên đỉnh núi Ngự Bình vẫn ám ảnh tôi đến tận bây giờ. Nó khiến tôi thêm trân trọng lịch sử, những con người đã hy sinh để bảo vệ đất nước. Và tôi tin rằng, những linh hồn của họ vẫn mãi trường tồn, dõi theo đất nước, dõi theo những thế hệ mai sau.