** Những Nét Đắc Sắc Về Nội Dung Và Nghệ Thuật Trong Bài Thơ "Mẹ Ta Trả Nhớ Về Không" **

essays-star4(222 phiếu bầu)

** Bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân không chỉ là lời thơ mà còn là một bức tranh xúc động về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả sử dụng lối viết tự sự kết hợp với trữ tình, dẫn dắt người đọc đi từ những hồi ức tuổi thơ đến sự nhận thức sâu sắc về tình mẹ. Về nội dung, bài thơ khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, hi sinh thầm lặng. Những chi tiết giản dị như "bàn tay chai sạn", "mái tóc bạc trắng" không chỉ miêu tả ngoại hình mà còn thể hiện sự vất vả, hy sinh của người mẹ suốt một đời vì con. Hình ảnh "mẹ ta trả nhớ về không" hàm chứa nhiều tầng nghĩa, vừa là sự nhớ nhung da diết của người con, vừa là sự trân trọng, biết ơn sâu sắc đối với công lao dưỡng dục của mẹ. Tình cảm ấy không chỉ là tình cảm gia đình đơn thuần mà còn mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, gợi nhắc mỗi người về trách nhiệm và lòng biết ơn đối với cha mẹ. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, dễ hiểu, phù hợp với tâm tư tình cảm của người đọc. Các hình ảnh thơ được lựa chọn tinh tế, giàu sức gợi, tạo nên những ấn tượng khó phai. Đặc biệt, việc sử dụng phép điệp ngữ "mẹ ta" nhấn mạnh tình cảm sâu nặng, sự tôn kính và biết ơn của tác giả đối với người mẹ của mình. Sự kết hợp hài hòa giữa tự sự, trữ tình và miêu tả đã tạo nên sức hấp dẫn riêng cho bài thơ, khiến người đọc xúc động và đồng cảm. Tóm lại, "Mẹ ta trả nhớ về không" là một bài thơ thành công cả về nội dung và nghệ thuật. Bài thơ không chỉ thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng mà còn gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về đạo làm con. Qua bài thơ, ta càng thêm trân trọng và biết ơn công lao to lớn của cha mẹ, những người đã dành cả cuộc đời để vun đắp hạnh phúc cho con cái. Đọc bài thơ, ta như được sống lại những khoảnh khắc đẹp đẽ của tuổi thơ và càng thêm thấu hiểu ý nghĩa thiêng liêng của tình mẫu tử. Sự giản dị mà sâu sắc của bài thơ để lại trong lòng người đọc một dư âm khó quên, một bài học về lòng hiếu thảo và sự biết ơn.