Con Chó Xấu Xí và Tình Yêu Của Nó
Trong truyện ngắn "Con Chó Xấu Xí và Tình Yêu Của Nó", tác giả đã sử dụng nghệ thuật ngôn ngữ và hình ảnh để tạo ra một bức tranh sinh động về tình yêu vô điều kiện của con chó đối với chủ nhân của nó. Truyện bắt đầu với việc con chó xứng xí của nhân vật "tôi" được xích vào gốc cây để ngăn nó khỏi chạy theo khi gia đình "tôi" phải rời đi vì chiến tranh. Tiếng con chó "Ang! __ Ảng! Ảng!..." thể hiện sự khóc oán trách và than khóc của con chó khi bị bỏ lại. Tác giả sử dụng hình ảnh "cái quai ba lô" để mô tả sự trưởng thành và quyết tâm của nhân vật "tôi". Bước chân của nhân vật "tôi" đi kèm với "cái bóng nhà" tạo ra một hình ảnh sinh động về sự chia cắt giữa sự trưởng thành và tình cảm với gia đình. Truyện cũng thể hiện sự quan tâm và trách nhiệm của nhân vật "tôi" đối với con chó, khi anh ta hứa sẽ nuôi nó và không bao giờ bỏ nó. Tuy nhiên, truyện cũng thể hiện sự bất ngờ và nỗi buồn khi nhân vật "tôi" quay lại làng sau chiến tranh và phát hiện ra con chó đã chết. Tác giả sử dụng hình ảnh "cặp kính trắng lấp loáng của Đặng 'còn'" để tạo ra một hình ảnh sinh động về sự mất mát và nỗi buồn của nhân vật "tôi". Truyện kết thúc với sự tiếc nuối và nỗi buồn của nhân vật "tôi" khi nhận ra rằng con chó đã chết. Tác giả đã sử dụng nghệ thuật ngôn ngữ và hình ảnh một cách tài tình để tạo ra một bức tranh sinh động về tình yêu vô điều kiện của con chó đối với chủ nhân của nó. Truyện ngắn này không chỉ thể hiện sự tình cảm sâu sắc của con chó mà còn thể hiện sự trưởng thành và trách nhiệm của nhân vật "tôi". Tác giả đã sử dụng hình ảnh và ngôn ngữ một cách tài tình để tạo ra một bài văn nghị luận phân tích và đánh giá chủ đề và những nét đặc sắc về nghệ thuật của truyện ngắn này.