Yếu tố trữ tình trong "Thương nhớ mười hai" của Vũ Bằng ##

essays-star4(387 phiếu bầu)

"Thương nhớ mười hai" của Vũ Bằng là một bản tình ca ngọt ngào dành cho Hà Nội, một thành phố được tác giả khắc họa bằng những nét đẹp tinh tế, sâu sắc. Yếu tố trữ tình xuyên suốt tác phẩm, thể hiện qua giọng điệu, ngôn ngữ và cách lựa chọn hình ảnh. Giọng điệu trữ tình, tha thiết, đầy nhớ nhung, được thể hiện qua những câu văn như "Tôi nhớ cái mùi thơm của đất ẩm ướt, của lá cây, của hoa quả, của những con đường đất đỏ", "Tôi nhớ cái nắng vàng ươm, cái gió mát rượi, cái mưa phùn lất phất". Ngôn ngữ giàu hình ảnh, ẩn dụ, so sánh, ví von, tạo nên những câu văn giàu sức gợi, khiến người đọc như được sống lại những khoảnh khắc đẹp đẽ của Hà Nội xưa. Tác giả sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi như "cái nắng vàng ươm", "cái gió mát rượi", "cái mưa phùn lất phất", "những con đường đất đỏ", "những hàng cây xanh mát", "những ngôi nhà cổ kính",... để gợi lên một Hà Nội bình dị, thân thương, đầy sức sống. Tóm lại, yếu tố trữ tình trong "Thương nhớ mười hai" đã góp phần tạo nên sức hấp dẫn, lay động lòng người của tác phẩm. Qua đó, Vũ Bằng không chỉ thể hiện tình yêu tha thiết với Hà Nội mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ, sâu lắng về một thời đã qua.