** Tâm Trạng Huệ trong Đêm Giao Thừa: Giữa Hồi Ức và Nước Mắt **

essays-star4(228 phiếu bầu)

** Đoạn trích miêu tả cảnh Huệ cùng Liên chuẩn bị cỗ cúng giao thừa, xen kẽ là dòng hồi tưởng về quá khứ, đặc biệt là chi tiết Huệ khóc, hé mở tâm trạng phức tạp của cô bé. Không chỉ là sự tất bật chuẩn bị lễ Tết, mà còn là sự giao thoa giữa niềm vui đón năm mới và nỗi buồn man mác khó tả. Việc cùng Liên chuẩn bị cỗ thể hiện sự hòa nhập của Huệ vào không khí Tết sum họp. Cô bé tham gia vào những công việc nhỏ, thể hiện sự háo hức và mong chờ. Tuy nhiên, những hồi tưởng xen kẽ lại cho thấy một Huệ khác: một Huệ cô đơn, nhớ thương người thân đã mất. Nước mắt Huệ không chỉ là biểu hiện của nỗi buồn riêng tư, mà còn là sự xúc động trước sự đổi thay của thời gian, sự trôi chảy của năm tháng. Tết đến, nhưng người thân yêu không còn ở bên cạnh, tạo nên sự thiếu vắng, trống trải trong lòng cô bé. Sự đối lập giữa không khí tưng bừng của đêm giao thừa và nỗi buồn sâu kín trong lòng Huệ tạo nên một bức tranh tâm trạng đầy ám ảnh. Nước mắt Huệ là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa niềm vui và nỗi buồn. Đó là sự nhận thức về sự mất mát, về sự trôi chảy của thời gian, nhưng cũng là sự khẳng định về tình cảm gia đình, về sức mạnh của tình yêu thương vẫn còn đọng lại trong trái tim cô bé. Qua đó, ta thấy được sự trưởng thành, sự thấu hiểu sâu sắc về cuộc sống của Huệ, dù còn nhỏ tuổi. Đêm giao thừa, đối với Huệ, không chỉ là một đêm đón Tết, mà còn là một đêm để cô bé đối diện với chính mình, với những mất mát và cả những hy vọng về tương lai.