** Cô bé bán diêm: Sự cô đơn và khát vọng trong đêm Giáng sinh **

essays-star4(258 phiếu bầu)

** Cô bé bán diêm trong truyện ngắn cùng tên của Andersen là hình ảnh tiêu biểu cho sự bất hạnh và khát vọng của trẻ em nghèo khổ. Qua việc phân tích đặc điểm nhân vật, ta thấy cô bé không chỉ là một nhân vật đáng thương mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái và sự khao khát hạnh phúc. Đặc điểm nổi bật nhất của cô bé là sự cô đơn, lạc lõng. Cô bé sống trong cảnh nghèo túng, thiếu thốn tình thương. Cha mẹ cô nghiêm khắc, thậm chí bạo hành. Trên đường phố đông đúc, cô bé chỉ là một hình ảnh nhỏ bé, dễ bị bỏ quên. Sự cô đơn này được thể hiện rõ nét qua hành động cô bé rón rén bán diêm, ánh mắt sợ hãi khi gặp người qua đường, và cuối cùng là cái chết cô đơn trong đêm Giáng sinh lạnh giá. Tuy nhiên, bên cạnh sự cô đơn, cô bé còn mang trong mình một khát vọng mãnh liệt về hạnh phúc. Những que diêm được cô bé quẹt sáng không chỉ sưởi ấm thân thể mà còn thắp sáng tâm hồn cô bé, cho cô bé thấy những hình ảnh đẹp đẽ: bà nội hiền từ, cây thông Noel rực rỡ, bữa ăn thịnh soạn. Những hình ảnh này phản ánh khát vọng sâu sắc của cô bé về một gia đình ấm áp, một cuộc sống no đủ và hạnh phúc. Đây là khát vọng giản dị nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, thể hiện sức sống tiềm tàng trong tâm hồn non nớt của cô bé. Cái chết của cô bé là một kết thúc bi thảm, nhưng cũng là một lời tố cáo mạnh mẽ về xã hội bất công, thờ ơ với số phận của những đứa trẻ nghèo khổ. Qua hình ảnh cô bé bán diêm, tác giả Andersen đã gửi gắm thông điệp nhân văn sâu sắc về lòng nhân ái, sự sẻ chia và trách nhiệm của xã hội đối với những người yếu thế. Cái chết của cô bé không chỉ là sự mất mát cá nhân mà còn là sự mất mát của cả cộng đồng. Nó để lại trong lòng người đọc sự day dứt, xót xa và suy ngẫm về ý nghĩa của tình người và trách nhiệm xã hội. Sự ra đi của cô bé, dù đau lòng, cũng mang lại một sự thức tỉnh, một lời nhắc nhở về giá trị của lòng nhân ái và sự cần thiết phải bảo vệ trẻ em khỏi sự bất công và nghèo đói.