Nghị luận văn học về cụ Berhman trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" của nhà văn O. Henry
Trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" của nhà văn O. Henry, nhân vật cụ Berhman đóng một vai trò quan trọng và mang tính biểu tượng cao. Cụ Berhman là một họa sĩ già nghèo đang sống trong căn phòng nhỏ tại một khu phố nghèo. Mặc dù đã trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống, cụ Berhman vẫn giữ vững niềm tin vào nghệ thuật và sự đam mê của mình. Lí lẽ đầu tiên để nghiên cứu về cụ Berhman là sự kiên nhẫn và kiên trì của ông. Dù đã trải qua nhiều thất bại và thử thách, cụ Berhman không bao giờ từ bỏ niềm đam mê của mình. Ông vẫn tiếp tục vẽ tranh và hy vọng một ngày nào đó sẽ có một tác phẩm nổi tiếng. Điều này cho thấy sự kiên nhẫn và lòng kiên trì của cụ Berhman, và cũng là một thông điệp tích cực về sự quyết tâm và lòng đam mê trong cuộc sống. Dẫn chứng trích từ tác phẩm cũng cho thấy tính biểu tượng của cụ Berhman. Trong câu chuyện, cụ Berhman đã vẽ một bức tranh cuối cùng trước khi qua đời. Bức tranh này không được công nhận và không ai biết đến nó cho đến khi sau này, khi người ta phát hiện ra rằng đó là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời. Bức tranh này biểu thị sự ẩn dụ về giá trị thực sự của nghệ thuật và sự đánh giá sai lầm của xã hội. Cụ Berhman đã để lại một di sản vĩ đại mà không ai biết đến, nhưng điều đó không làm mất đi giá trị và ý nghĩa của tác phẩm. Từ những lí lẽ và dẫn chứng trên, ta có thể rút ra nhận định rằng cụ Berhman trong tác phẩm "Chiếc lá cuối cùng" là một biểu tượng cho sự kiên nhẫn, lòng đam mê và giá trị thực sự của nghệ thuật. Nhân vật này không chỉ đại diện cho những người nghệ sĩ nghèo khó, mà còn là một lời nhắc nhở về sự đánh giá sai lầm của xã hội đối với nghệ thuật.