Nỗi Nhớ Da Diết Của Người Mẹ Trong "Hãy Trả Con Cho Tôi" ##
Truyện ngắn "Hãy Trả Con Cho Tôi" của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm giàu cảm xúc, khắc họa sâu sắc nỗi nhớ da diết của người mẹ dành cho đứa con gái đã mất. Tác phẩm không chỉ là lời khẩn cầu của người mẹ muốn con trở về mà còn là lời tự vấn, là sự day dứt về những lỗi lầm trong quá khứ. Câu chuyện được kể theo lời của người mẹ, một giọng điệu đầy đau khổ và tiếc nuối. Bằng những câu văn ngắn gọn, cô đọng, tác giả đã tái hiện chân thực tâm trạng của người mẹ khi đối diện với nỗi đau mất con. Hình ảnh "con gái" được nhắc đi nhắc lại như một lời khẩn cầu, một lời van xin tha thiết. Người mẹ nhớ con da diết, nhớ từng cử chỉ, từng lời nói, từng nụ cười của con. Nỗi nhớ ấy như một ngọn lửa thiêu đốt tâm hồn người mẹ, khiến bà không thể nào nguôi ngoai. Tuy nhiên, nỗi nhớ con lại hòa quyện với sự day dứt, tự trách bản thân. Người mẹ nhận ra rằng chính những lỗi lầm trong quá khứ đã khiến con gái rời xa bà. Bà ân hận vì đã không dành đủ thời gian cho con, vì đã quá bận rộn với công việc mà quên đi những nhu cầu của con. Sự hối tiếc ấy càng khiến nỗi đau của người mẹ thêm phần nặng nề. Tác phẩm "Hãy Trả Con Cho Tôi" không chỉ là lời khẩn cầu của người mẹ muốn con trở về mà còn là lời cảnh tỉnh cho mỗi người. Chúng ta cần dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, cho những người thân yêu, bởi cuộc sống ngắn ngủi và không ai biết trước điều gì sẽ xảy ra. Hãy trân trọng những khoảnh khắc bên cạnh người thân, bởi đó là những kỷ niệm đẹp nhất, là những giá trị thiêng liêng mà chúng ta không thể nào mua được bằng bất cứ thứ gì. Kết thúc câu chuyện, người mẹ vẫn giữ một tia hy vọng mong manh rằng con gái sẽ trở về. Nỗi nhớ con, sự day dứt và hy vọng là những cảm xúc phức tạp, đan xen trong tâm hồn người mẹ. Tác phẩm "Hãy Trả Con Cho Tôi" là một lời khẳng định về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt, một lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của gia đình và tình yêu thương.