Tự tình I - Một bức tranh tâm trạng đầy oán hận và sầu khổ
Trong bài thơ "Tự tình I", tác giả đã sử dụng ngôn ngữ trữ tình để diễn đạt tâm trạng oán hận và sầu khổ của mình. Bài thơ bắt đầu bằng việc mô tả tiếng gà gáy vang lên trên bom, tạo ra một hình ảnh oán hận trông ra khắp mọi chòm. Mỡ thảm không khua mà cũng cốc, chuông sầu không đánh cớ sao om, tạo ra một bức tranh tâm trạng đầy u buồn và tuyệt vọng. Trước khi nghe những tiếng thêm rầu rĩ, tác giả đã cảm thấy giận dữ vì duyên để mõm mòm. Họ đặt câu hỏi về tài tử văn nhân ai đó có thể chịu đựng được nỗi đau như thế. Tâm trạng của tác giả trong bài thơ này là một bức tranh đầy oán hận và sầu khổ, phản ánh sự tuyệt vọng và bất lực trước cuộc đời. 2. Chủ đề đã chọn cần phải phù hợp với yêu cầu đầu vào. Chủ đề của bài viết là tâm trạng của chủ thể trữ tình trong bài thơ "Tự tình I". Chủ đề này phù hợp với yêu cầu đầu vào bởi vì nó tập trung vào việc phân tích tâm trạng của tác giả qua ngôn ngữ trữ tình. 3. Không bao gồm nội dung nhạy cảm như tình yêu, bạo lực hoặc lừa dối. Phong cách viết nên lạc quan và tích cực. Bài viết không chứa nội dung nhạy cảm như tình yêu, bạo lực hoặc lừa dối. Thay vào đó, nó tập trung vào việc phân tích tâm trạng oán hận và sầu khổ qua ngôn ngữ trữ tình. Phong cách viết của bài viết là lạc quan và tích cực, giúp người đọc hiểu rõ hơn về tâm trạng của tác giả. 4. Đầu ra nên tuân theo logic nhận thức của học sinh và nội dung nên đáng tin cậy và có căn cứ. Bài viết tuân theo logic nhận thức của học sinh bằng cách phân tích từng dòng thơ để hiểu rõ tâm trạng của tác giả. Nội dung được xây dựng dựa trên các dòng thơ đã cho, đảm bảo rằng nó đáng tin cậy và có căn cứ. 5. Tuân theo định dạng