Phân tích tình cảnh của Đạm Tiên trong "Truyện Kiều
Trong "Truyện Kiều" của Nguyễn Du, nhân vật Đạm Tiên là một ca sĩ nổi tiếng nhưng bạc mệnh. Trong tiết Thanh Minh, Thúy Kiều cùng với Thúy Vân và Vương Quan đi chơi xuân, khi trở về, họ gặp một mộ vô danh ven đường, không có người hương khói. Kiều hỏi thì được Vương Quan cho biết đó là mộ của Đạm Tiên. Lòng đau sẵn mỗi thương tâm, Thúy Kiều đã đâm đâm châu sa. Đau đớn thay phận đàn bà! Lời răng bạc mệnh cũng là lời chung. Phũ phàng chi bấy hoá công, ngày xanh mòn mỏi má hồng phấn pha. Sông làm vợ khắp người ta, hại thay thác xuống làm ma không chồng. Đạm Tiên, một ca sĩ tài sắc nhưng bạc mệnh, đã không có người đoái lòng hay hoài niệm. Thúy Kiều đã thắp một vài nén nhang, gọi là gặp gỡ giữa đàng, họa là người dưới suối vàng biết cho. Đạm Tiên đã không có người dưới suối vàng biết cho, không có người hoài niệm. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Ti Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới suối vàng biết cho. Điều này cho thấy sự cô đơn và tuyệt vọng của Đạm Tiên. Đạm Tiên đã không có người đoái lòng hay hoài niệm, không có người dưới