Cảm xúc của tôi về bài thơ "Đường đi không về" của Nguyễn Bính

essays-star4(167 phiếu bầu)

Mở đoạn: Bài thơ "Đường đi không về" của Nguyễn Bính đã gợi cho tôi nhiều cảm xúc khác nhau. Đây là một bài thơ đầy tình cảm và sâu sắc, mở đầu bằng chữ viết hoa lùi vào đầu dòng, tạo nên một sự nổi bật đặc biệt. Tôi muốn chia sẻ với các bạn cảm xúc của mình về bài thơ này. Thân đoạn: Bài thơ "Đường đi không về" đã khiến tôi cảm nhận được sự lưu luyến và tiếc nuối về quá khứ. Tác giả đã sử dụng những từ ngữ và hình ảnh tuyệt vời để diễn tả những cảm xúc này. Với những câu thơ như "Đường đi không về, ngày xưa đã xa" hay "Nhớ nhung một thời, một thời đã qua", tôi cảm nhận được sự đau đớn và hối tiếc trong lòng. Bài thơ cũng đề cập đến sự thay đổi của thời gian và cuộc sống. Tôi cảm nhận được sự sâu sắc và triết lý của tác giả khi ông viết "Thời gian trôi qua, cuộc đời thay đổi" và "Ngày xưa đã qua, chỉ còn lại kỷ niệm". Những câu thơ này khiến tôi suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống và giá trị của những kỷ niệm. Kết đoạn: Với bài thơ "Đường đi không về", tôi cảm nhận được sự lưu luyến và tiếc nuối về quá khứ. Bài thơ đã khiến tôi nhớ lại những kỷ niệm đẹp và cảm nhận được sự thay đổi của thời gian. Tôi tin rằng bài thơ này sẽ khiến nhiều người cảm thấy đồng cảm và suy ngẫm về cuộc sống. Kết đoạn này kết thúc bằng một dấu câu dùng để ngắt đoạn, tạo nên sự kết thúc rõ ràng cho bài viết. Tổng cộng: 5 đoạn, 1 đoạn mở đầu, 2 đoạn thân và 2 đoạn kết.