Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ

essays-star4(258 phiếu bầu)

Trong đoạn thơ trên, chúng ta có thể cảm nhận được tâm trạng và cảm xúc sâu sắc của nhân vật trữ tình. Khi đi lính và lâu không về quê ngoại, người lính đã không kịp thể hiện tình cảm với bà ngoại. Dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi, nhưng khi anh ta biết thương bà thì đã muộn, bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi. Cảm xúc của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ là sự hối tiếc, nuối tiếc và đau xót. Anh ta đã không kịp thể hiện tình cảm với bà ngoại khi bà còn sống. Sự hối hận và tiếc nuối này được thể hiện qua những câu thơ đầy cảm xúc như "khi tôi biết thương bà thì đã muộn" và "bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!". Những từ ngữ như "lâu không về quê ngoại", "dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi" càng tăng thêm sự ân hận và đau xót của nhân vật trữ tình. Qua đoạn thơ, chúng ta có thể cảm nhận được sự trân trọng, yêu thương và tiếc nuối của người lính dành cho bà ngoại. Đây là một bài học về tình cảm gia đình và sự trân trọng những người thân yêu khi họ còn ở bên ta.