Sự tương phản giữa hai thế giới trong bài thơ số 28 Truyện Kiều

essays-star4(380 phiếu bầu)

Kiều ở lầu Ngưng Bích không chỉ đối diện với không gian hoang vắng, mênh mông, vô định mà còn đối diện với chính lòng mình, với những đau khổ, tủi nhục và cả những dự cảm hãi hùng về số phận. Nàng như bị giằng xé giữa hai thế giới: thế giới thực tại phũ phàng và thế giới tâm tưởng đầy giông bão.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi cô đơn giữa không gian mênh mông</h2>

Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp tả cảnh ngụ tình tài tình để khắc họa nỗi lòng Kiều. Không gian bao la, rợn ngợp của lầu Ngưng Bích hiện lên với "non xa", "trăng gần", "cát vàng", "gió gác" đều mang vẻ đẹp u buồn, hiu quạnh. Giữa khung cảnh ấy, Kiều lẻ loi, nhỏ bé như chìm khuất trong sự vô định, mênh mông của đất trời. Từ láy "nao nao" kết hợp với động từ "tựa" đã diễn tả nỗi buồn man mác, da diết, khôn nguôi và sự bơ vơ, lạc lõng của Kiều trước sóng gió cuộc đời.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi nhớ nhung da diết</h2>

Giữa không gian tĩnh lặng, Kiều càng day dứt, xót xa khi nhớ về quá khứ. Nàng nhớ Kim Trọng, nhớ cha mẹ với tất cả tấm lòng hiếu thảo, thủy chung. Hình ảnh "liễu yếu đào tơ", "thú vui thơ rượu" ngày nào như những mũi dao cứa vào lòng Kiều nỗi đau xót, ân hận. Nàng tự trách mình là kẻ "má hồng phận bạc", đã đẩy gia đình vào cảnh ly tán. Nỗi nhớ nhung trở thành nỗi đau đáu, giày vò tâm can Kiều.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Nỗi lo sợ về một tương lai mù mịt</h2>

Không chỉ đau khổ vì hiện tại, Kiều còn hoang mang, lo sợ cho tương lai. Nàng ý thức được thân phận "con ong cái kiến", "bèo dạt mây trôi" của mình. Từ "buồn trông" được lặp đi lặp lại như dự báo về một cuộc đời đầy bất hạnh, sóng gió đang chờ Kiều phía trước. Nàng lo sợ sẽ bị dòng đời xô đẩy, rơi vào những cạm bẫy, khổ đau.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự đối lập giữa hai thế giới</h2>

Bằng ngòi bút tài hoa, Nguyễn Du đã khắc họa rõ nét sự tương phản giữa hai thế giới trong tâm hồn Kiều. Một bên là thế giới thực tại với không gian hoang vắng, lạnh lẽo của lầu Ngưng Bích, là hiện thực phũ phàng với thân phận "nửa chìm nửa nổi" của Kiều. Bên kia là thế giới nội tâm với những dòng hồi tưởng về quá khứ êm đềm, hạnh phúc và cả những dự cảm hãi hùng về tương lai. Sự đối lập ấy càng làm nổi bật bi kịch tinh thần của Kiều, một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng phải chịu số phận nghiệt ngã.

Tóm lại, bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình đặc sắc, ngôn ngữ thơ điêu luyện, Nguyễn Du đã khắc họa thành công tâm trạng cô đơn, đau khổ và dự cảm về một tương lai đầy sóng gió của Kiều khi bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích. Qua đó, nhà thơ thể hiện tấm lòng thương cảm sâu sắc cho số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Hình ảnh Kiều ở lầu Ngưng Bích đã trở thành một trong những đoạn thơ hay nhất, lay động lòng người đọc nhất trong Truyện Kiều của Nguyễn Du.