Nỗi Nhớ Da Diết Về Ngoại Trong Bài Thơ "Nhớ Ngoại" Của Bảo Ngọc ##

essays-star4(214 phiếu bầu)

Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Bảo Ngọc là một lời tự sự đầy xúc động về nỗi nhớ da diết của người cháu đối với người ngoại đã khuất. Qua những hình ảnh thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã khéo léo thể hiện tâm trạng nhớ nhung, tiếc nuối và cả sự ân hận của mình. Đọc những câu thơ đầu tiên, ta cảm nhận được sự trống trải, cô đơn của tác giả khi trở về quê cũ. "Con về quê cũ trời thu vắng", "Ngõ cúc buồn tênh dậu cúc già", "Bên thêm trâu ủa không người hái", "Cau đã mây mùa quên trổ hoa" - tất cả đều là những hình ảnh ảm đạm, gợi lên một không gian tĩnh lặng, thiếu vắng sự sống. Cảnh vật quê hương dường như cũng đồng cảm với nỗi buồn của tác giả, như một lời nhắc nhở về sự vắng bóng của người ngoại. Sự nhớ nhung của tác giả được thể hiện rõ nét qua những câu thơ miêu tả về hình ảnh người ngoại trong quá khứ. "Nhớ xưa bóng ngoại nghiêng chiều nắng", "Tóc trắng cùng mây trắng dưới trời", "Xòe tay ngoại đêm từng thu cuối" - những hình ảnh đẹp đẽ, ấm áp về người ngoại hiện lên trong tâm trí tác giả như một giấc mơ đẹp. Tác giả nhớ về những khoảnh khắc bình dị, thân thương bên người ngoại, nhớ về bàn tay ấm áp, lời ru ngọt ngào của bà. Tuy nhiên, nỗi nhớ ấy lại xen lẫn với sự ân hận, tiếc nuối. "Con nào hay biết môi thu vơi", "Con đi mỗi bước xa, xa mãi", "Dáng ngoại bên hiên. Nắng tắt dần" - những câu thơ thể hiện sự hối tiếc của tác giả khi đã không thể ở bên cạnh người ngoại trong những ngày tháng cuối đời. Tác giả nhận ra rằng thời gian trôi qua thật nhanh, và giờ đây, khi người ngoại đã không còn, nỗi nhớ nhung lại càng thêm da diết. Bài thơ "Nhớ Ngoại" của Bảo Ngọc là một lời tự sự đầy cảm xúc về tình cảm gia đình, về nỗi nhớ da diết của người cháu đối với người ngoại đã khuất. Qua những hình ảnh thơ giản dị mà sâu sắc, tác giả đã khéo léo thể hiện tâm trạng nhớ nhung, tiếc nuối và cả sự ân hận của mình. Bài thơ là một lời nhắc nhở chúng ta hãy trân trọng những người thân yêu, hãy dành nhiều thời gian hơn cho họ, bởi thời gian trôi qua thật nhanh và những gì đã mất đi sẽ không bao giờ trở lại.