Vẻ đẹp và tình cảm trong đoạn trích 'Kiểu ở Lảu Ngıng Bích' của Nguyễn Du
Trong đoạn thơ "Kiểu ở Lảu Ngıng Bích" của Nguyễn Du, chúng ta được trải nghiệm một vẻ đẹp tinh tế và cảm nhận được tình cảm sâu sắc của tác giả đối với nhân vật Thúy Kiều. Đoạn thơ này thuộc thể loại giản dị và tinh tế, với một điểm nhìn thứ ba. Tác giả sử dụng ngôn ngữ hình ảnh và biểu đạt một cách tinh tế để tạo ra một bức tranh về vẻ đẹp của Thúy Kiều và cảm nhận của tác giả về nhân vật này. Tác giả miêu tả Thúy Kiều như một vẻ đẹp tuyệt vời, nhưng cũng mang trong mình một sự xa cách và cô đơn. Thúy Kiều được so sánh với vẻ đẹp của non nước, xa tầm trông và gần ở chung. Bốn bể bát ngát xa trông, cát vàng cổn nọ, bui hồng dặm kia. Những hình ảnh này tạo ra một cảm giác mơ hồ và lãng mạn, nhưng cũng thể hiện sự xa cách và cô đơn của Thúy Kiều. Tác giả cũng sử dụng biện pháp đối để tạo ra tác động trong đoạn thơ. Sự đối lập giữa vẻ đẹp tuyệt vời của Thúy Kiều và sự xa cách, cô đơn của cô tạo ra một sự mâu thuẫn và tạo nên một cảm giác sâu sắc cho độc giả. Biện pháp đối cũng thể hiện sự phức tạp và đa chiều của nhân vật Thúy Kiều. Qua đoạn trích này, chúng ta có thể cảm nhận được tình cảm của tác giả đối với Thúy Kiều. Tác giả có một thái độ yêu mến và đồng cảm với nhân vật này, nhưng cũng thể hiện sự đau đớn và tiếc nuối về tình cảnh của Thúy Kiều. Tác giả muốn truyền tải thông điệp về sự đẹp đẽ và cô đơn của cuộc sống, và tình cảm sâu sắc của con người. Tóm lại, đoạn trích "Kiểu ở Lảu Ngıng Bích" của Nguyễn Du mang lại cho chúng ta một trải nghiệm về vẻ đẹp và tình cảm sâu sắc. Tác giả sử dụng ngôn ngữ tinh tế và biểu đạt một cách sâu sắc để tạo ra một bức tranh về Thúy Kiều và cảm nhận của tác giả về nhân vật này. Đoạn trích này cũng thể hiện sự đau đớn và tiếc nuối của tác giả về tình cảnh của Thúy Kiều.