Sự khác biệt giữa cấu trúc bị động của

essays-star4(276 phiếu bầu)

Tiếng Anh có hai cách diễn đạt câu bị động chính: <strong style="font-weight: bold;">cấu trúc bị động thông thường</strong> và <strong style="font-weight: bold;">cấu trúc bị động với "get".</strong> Mặc dù cả hai cấu trúc đều diễn tả ý nghĩa bị động, nhưng chúng có những điểm khác biệt về ngữ nghĩa, cách sử dụng và sắc thái biểu đạt. Nắm vững sự khác biệt giữa hai cấu trúc này sẽ giúp người học sử dụng tiếng Anh một cách chính xác và tự nhiên hơn.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự khác biệt về ngữ nghĩa và cách sử dụng</h2>

Cấu trúc bị động thông thường (be + past participle) tập trung vào <strong style="font-weight: bold;">hành động</strong> được thực hiện trên chủ ngữ. Ví dụ, trong câu "The house was built in 1990", trọng tâm là việc ngôi nhà được xây dựng, chứ không phải ai đã xây dựng nó.

Ngược lại, cấu trúc bị động với "get" (get + past participle) thường nhấn mạnh <strong style="font-weight: bold;">kết quả</strong> hoặc <strong style="font-weight: bold;">sự thay đổi trạng thái</strong> của chủ ngữ. Ví dụ, câu "The window got broken during the storm" tập trung vào việc cửa sổ bị vỡ, một kết quả của cơn bão.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Sự khác biệt về sắc thái biểu đạt</h2>

Cấu trúc bị động thông thường mang tính <strong style="font-weight: bold;">trang trọng</strong> và <strong style="font-weight: bold;">khách quan</strong> hơn. Nó thường được sử dụng trong văn viết học thuật, báo chí và các ngữ cảnh trang trọng khác.

Trong khi đó, cấu trúc bị động với "get" mang tính <strong style="font-weight: bold;">thông tục</strong> và <strong style="font-weight: bold;">gần gũi</strong> hơn. Nó thường được sử dụng trong văn nói hàng ngày, văn viết không trang trọng và các ngữ cảnh thân mật.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Một số trường hợp đặc biệt</h2>

Có một số trường hợp chỉ có thể sử dụng một trong hai cấu trúc bị động. Ví dụ, với các động từ chỉ trạng thái như "know", "love", "own", chúng ta chỉ sử dụng cấu trúc bị động thông thường.

Mặt khác, với một số động từ như "dressed", "lost", "married", cấu trúc bị động với "get" thường được ưa chuộng hơn.

Cấu trúc bị động là một phần ngữ pháp quan trọng trong tiếng Anh. Hiểu rõ sự khác biệt giữa cấu trúc bị động thông thường và cấu trúc bị động với "get" sẽ giúp người học sử dụng tiếng Anh một cách chính xác, tự nhiên và hiệu quả hơn trong giao tiếp.