Nỗi buồn không dứt

essays-star3(253 phiếu bầu)

Trong tim tôi, nỗi buồn không dứt Như một cơn mưa, không ngừng rơi xuống Những nỗi đau thương, không thể quên đi Trái tim tan nát, không còn niềm vui Mỗi đêm, tôi ngồi trong cô đơn Nhìn qua cửa sổ, nhìn xa xăm Những kỷ niệm, như những cánh hoa tàn Trôi đi trong gió, không thể nắm bắt Nỗi buồn ấy, như một cơn bão tố Cuốn trôi tâm hồn, không thể thoát ra Những nỗi đau thương, như những vết thương Không thể lành lại, không thể quên đi Nhưng dù nỗi buồn không dứt này Tôi vẫn tin rằng, một ngày nào đó Ánh sáng sẽ trở lại, niềm vui sẽ tràn đầy Và nỗi buồn sẽ tan biến, không còn tồn tại Vì cuộc sống luôn có những thăng trầm Và nỗi buồn chỉ là một phần nhỏ Hãy tin rằng, mọi thứ sẽ ổn thôi Và hãy để niềm tin dẫn lối cho ta.