Địa hình Lạng Sơn: Sự đa dạng và độc đáo
Địa hình của Lạng Sơn là một phần quan trọng của vẻ đẹp tự nhiên của vùng đất này. Với độ cao trung bình khoảng 252m so với mực nước biển, Lạng Sơn nổi tiếng với dạng địa hình đồi và núi thấp. Đỉnh cao nhất là đỉnh Phia Mè, thuộc khối núi Mẫu Sơn, cao 1.541m, tạo nên một bức tranh hùng vĩ và lãng mạn. Cấu trúc địa hình của Lạng Sơn phản ánh rõ hai hướng chính là tây bắc - đông nam và đông bắc - tây nam. Sự đa dạng này được thể hiện rõ rệt ở các vùng máng trũng Thất Khê - Lộc Bình và núi đá vôi Bắc Sơn, cũng như ở các huyện Hữu Lũng, Chi Lǎng, Vǎn Quan, Vǎn Lãng. Đặc trưng của địa hình Lạng Sơn là các dãy núi hướng vòng cung mở rộng về phía đông, tạo điều kiện cho việc đón gió mùa Đông Bắc trong mùa đông ở Việt Nam. Ngoài ra, địa hình của Lạng Sơn còn mang tính chất nhiệt đới ẩm gió mùa với những đặc điểm độc đáo như hang động cacxtơ như động Nhị Thanh, Tam Thanh, tạo nên một bức tranh tự nhiên phong phú và hấp dẫn. Sự đa dạng và độc đáo của địa hình Lạng Sơn không chỉ là nguồn cảm hứng cho những người yêu thiên nhiên mà còn là một phần quan trọng của văn hóa và lịch sử của vùng đất này.