Vẻ đẹp của sự hi sinh và tình mẹ

essays-star4(228 phiếu bầu)

Trong đoạn thơ "Ngày xưa chào mẹ, ta đi / Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười / Mười năm rồi lại thêm mười / Ta về ta khóc, mẹ cười… lạ không ?#", tác giả đã khắc họa một cách sâu sắc và đầy cảm xúc về vẻ đẹp của sự hi sinh và tình mẹ. Đoạn thơ này không chỉ là một câu chuyện về mối quan hệ giữa mẹ và con, mà còn là một bức tranh về tình yêu thương vô điều kiện và sự hy sinh vĩnh cửu mà chỉ có mẹ mới biết đến. Đoạn thơ bắt đầu với hình ảnh của một đứa trẻ đang chia ly với mẹ của mình. Khi đứa trẻ đi xa, mẹ khóc nức nở mắt nhưng đứa trẻ lại cười vì họ biết rằng họ sẽ gặp lại nhau sau một thời gian dài. Sự hy sinh này không chỉ là một biểu hiện của tình yêu thương mà còn là một biểu hiện của sự kiên nhẫn và lòng trắc ẩn. Mẹ đã sẵn sàng hy sinh niềm vui hiện tại vì ước mơ gặp lại con mình trong tương lai. Sau mười năm xa cách, đứa trẻ trở về nhà và gặp lại mẹ mình. Nhưng thay vì hạnh phúc, cả hai đều khóc nức nở mắt vì họ biết rằng thời gian đã thay đổi mọi thứ. Tuy nhiên, khi nhìn vào nhau, họ vẫn thấy những đôi mắt đầy tình yêu thương và sự hi sinh. Đây là một minh chứng cho thấy tình yêu thương giữa mẹ và con không bao giờ mất đi dù thời gian có trôi qua. Đoạn thơ kết thúc với câu hỏi "Ta về ta khóc, mẹ cười… lạ không ?#". Câu hỏi này đặt ra cho chúng ta suy nghĩ về việc liệu có phải mọi người đều hiểu được giá trị thực sự của tình yêu thương hay không? Liệu có phải mọi người đều biết rằng sự hi sinh và lòng trắc ẩn mới chính là nguồn sức mạnh thực sự để duy trì mối quan hệ giữa chúng ta? Qua đoạn thơ này, tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc rằng tình yêu thương giữa mẹ và con là điều vô cùng quý báu và đáng trân trọng. Sự hi sinh và lòng trắc ẩn của mẹ đối với