Những Emotion Tồn Tức Trong "Chuyện Cổ Tích Về Loài Người" Của Xuân Quỳnh ##
Khi đọc bài thơ "Chuyện cổ tích về loài người" của Xuân Quỳnh, tôi cảm thấy như mình đang lạc vào một thế giới cổ tích đầy màu sắc và tình cảm. Bài thơ này không chỉ kể về những câu chuyện cổ tích mà còn thể hiện sự suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống và con người. Đầu tiên, tôi cảm nhận được sự ngây thơ và trong sáng của loài người qua từng câu thơ. Xuân Quỳnh đã khắc họa một bức tranh về những ngày đầu của loài người, khi họ sống trong sự hiền lành và hòa bình. Những hình ảnh về những con người chân thật, không gian xanh mượt và cuộc sống yên bình khiến tôi cảm thấy như mình đang được đưa đến một thế giới khác, một thế giới mà tình yêu và sự chân thành vẫn còn tồn tại. Tuy nhiên, bài thơ cũng không ngừng nhắc đến sự thay đổi và biến đổi của cuộc sống. Khi loài người bắt đầu phát triển và tạo ra những công nghệ mới, họ cũng bắt đầu xa lánh những giá trị cổ tích mà họ từng có. Tôi cảm thấy một nỗi buồn và sự tiếc nuối khi đọc những câu thơ mô tả sự thay đổi này. Xuân Quỳnh đã thể hiện rằng sự phát triển không phải lúc nào cũng đồng nghĩa với sự tiến bộ, mà đôi khi lại làm mất đi những giá trị quý báu của cuộc sống. Cuối cùng, bài thơ còn gửi đến chúng ta một thông điệp về tình yêu và sự gắn kết. Xuân Quỳnh đã nhắc đến tình yêu là một trong những giá trị cổ tích mà loài người cần phải trân trọng và giữ gìn. Tôi cảm nhận được sự đậm đà tình cảm và sự lạc quan trong từng câu thơ, khiến tôi cảm thấy như mình đang được động viên và khích lệ để sống một cuộc sống đầy tình yêu và sự gắn kết. Tóm lại, "Chuyện cổ tích về loài người" của Xuân Quỳnh là một bài thơ đầy cảm xúc và suy ngẫm. Nó không chỉ kể lại những câu chuyện cổ tích mà còn gửi đến chúng ta những thông điệp sâu sắc về cuộc sống và con người. Tôi cảm thấy như mình đã được đưa đến một thế giới cổ tích đầy tình yêu và sự chân thành, và đồng thời cũng nhận ra những giá trị quý báu mà chúng ta cần phải trân trọng và giữ gìn.