Tầm quan trọng của công việc bình thường và vai trò của mỗi người trong xã hội
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là truyền đạt thông điệp về tầm quan trọng của công việc bình thường và vai trò của mỗi người trong xã hội. Câu 2: Từ ngữ "có lẽ" là thành phần biệt lập trong câu "Có lẽ chúng ta cần một cái nhìn khác" và đó là thành phần biệt lập mang tính chất biểu đạt sự suy nghĩ, giả định hoặc khả năng. Câu 3: Trong đoạn trích, có một số biện pháp tu từ được sử dụng để tăng cường hiệu quả truyền đạt. Ví dụ, câu "Rằng chẳng có ước mơ nào tầm thường" sử dụng biện pháp tu từ "ước mơ" để tạo ra hình ảnh mạnh mẽ và khẳng định rằng không có ước mơ nào là tầm thường. Câu "Để trân trọng. Không phải để mặc cảm. Để bình thản tiến bước. Không phải để tự ti" sử dụng biện pháp tu từ "trân trọng", "mặc cảm", "bình thản", "tự ti" để truyền đạt ý nghĩa về việc đánh giá cao công việc bình thường và không tự ti trong việc tiến bước. Câu 4: Phép liên kết câu trong đoạn "Cha mẹ ta, phần đông, đều làm công việc rất đỗi bình thường. Và đó là một thực tế mà chúng ta cần nhìn thấy" là phép liên kết "và". Phép liên kết này được sử dụng để kết hợp hai câu với ý nghĩa tương tự nhau và tạo ra một sự liên kết mạch lạc giữa chúng. Trong trường hợp này, phép liên kết "và" được sử dụng để kết hợp ý nghĩa về việc cha mẹ và phần đông người dân đều làm công việc bình thường và đó là một thực tế cần được nhìn thấy. Kết luận: Đoạn trích trên truyền đạt thông điệp về tầm quan trọng của công việc bình thường và vai trò của mỗi người trong xã hội. Nó nhấn mạnh rằng không có công việc nào là tầm thường và mỗi người đều có vai trò quan trọng trong cuộc sống. Biện pháp tu từ được sử dụng để tăng cường hiệu quả truyền đạt và phép liên kết câu được sử dụng để tạo ra một sự liên kết mạch lạc giữa các ý nghĩa trong đoạn trích.