** Tìm về nguồn cội trong bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân **
** Bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân không chỉ là bức tranh phong cảnh tươi đẹp mà còn là lời tự tình sâu lắng về tình yêu quê hương đất nước. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh quen thuộc, gần gũi với tuổi thơ của nhiều người như: "con đò nhỏ", "dòng sông xanh", "bến nước", "con đò", "chiếc thuyền câu". Những hình ảnh này không chỉ gợi tả vẻ đẹp bình dị, thân thương của làng quê mà còn khơi gợi những ký ức, những cảm xúc sâu lắng về một thời thơ ấu hồn nhiên, trong sáng. Đặc biệt, việc sử dụng phép nhân hóa, so sánh đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của quê hương. Con đò được ví như "con đò nhỏ" gợi lên sự bé nhỏ, yếu ớt nhưng cũng rất cần mẫn, cần cù. Dòng sông xanh hiền hòa, êm đềm như ru ngủ tâm hồn người con xa quê. Những hình ảnh này không chỉ đẹp về mặt hình thức mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Nó tượng trưng cho sự bình yên, thanh thản, cho tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Qua bài thơ, ta thấy được tình cảm sâu nặng của Đỗ Trung Quân dành cho quê hương. Dù đi xa, nhưng hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí ông. Những kỷ niệm tuổi thơ, những hình ảnh thân thuộc của làng quê đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho ông sáng tác. Bài thơ không chỉ là một tác phẩm văn học xuất sắc mà còn là lời nhắn nhủ, là bài học về tình yêu quê hương đất nước cho mỗi chúng ta. Đọc bài thơ, ta càng thêm yêu mến vẻ đẹp bình dị, thân thương của quê hương và trân trọng những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Cảm giác ấm áp, thân thuộc và một niềm tự hào về cội nguồn dâng lên trong lòng người đọc sau khi kết thúc bài thơ.