Nỗi nhớ thương trong đoạn trích "Kiều ở lầu ngưng Bích
Trong truyện Kiều của Nguyễn Du, đoạn trích "Kiều ở lầu ngưng Bích" thể hiện nỗi nhớ thương của Thúy Kiều khi cô nhớ về người yêu cũ. Đoạn trích bắt đầu với khung cảnh gợi nỗi nhớ của Thúy Kiều khi cô đứng trước lầu ngưng Bích, nơi cô từng ở cùng người yêu. Khung cảnh này được miêu tả với sự lựa chọn không gian và thời gian kỹ lưỡng, tạo nên một không gian đầy cảm xúc và gợi nhớ. Thúy Kiều nhớ về người yêu của mình, tưởng nhớ những kỷ niệm đẹp và buồn bã. Cô nhớ về những khoảnh khắc hạnh phúc và nỗi đau trong tình yêu của mình. Đoạn trích thể hiện nỗi nhớ thương của Thúy Kiều qua việc sử dụng ngôn từ và bút pháp miêu tả nội tâm nhân vật. Thúy Kiều nhớ về những kỷ niệm đẹp và nỗi đau trong tình yêu của mình, thể hiện sự gắn bó và tình cảm sâu sắc của cô với người yêu. Đoạn trích cũng thể hiện diễn biến tâm trạng của Thúy Kiều qua 8 dòng thơ cuối. Thúy Kiều cảm thấy buồn bã và xót xa khi nhớ về người yêu cũ. Cô cảm thấy sự vắng lặng và cô đơn trong cuộc sống của mình. Đoạn trích thể hiện sự đau khổ và nỗi buồn của Thúy Kiều khi cô nhớ về người yêu cũ. Tóm lại, đoạn trích "Kiều ở lầu ngưng Bích" thể hiện nỗi nhớ thương của Thúy Kiều khi cô nhớ về người yêu cũ. Đoạn trích sử dụng khung cảnh gợi nỗi nhớ, ngôn từ và bút pháp miêu tả nội tâm nhân vật để thể hiện nỗi nhớ thương của Thúy Kiều. Đoạn trích cũng thể hiện diễn biến tâm trạng của Thúy Kiều và sự đau khổ của cô khi nhớ về người yêu cũ.