Tâm trạng của nhà thơ trong đoạn trích "Lúc túng toan lên bán cả trời
Trong đoạn thơ "Lúc túng toan lên bán cả trời", nhà thơ đã truyền tải một tâm trạng đặc biệt, một sự phản ánh sâu sắc về cuộc sống và tình cảnh của con người. Nhìn vào những câu thơ, ta có thể cảm nhận được sự chán nản, tuyệt vọng và cả sự trào phúng của nhà thơ. Đầu tiên, nhà thơ miêu tả tình trạng túng quẫn của mình bằng cách nói "Lúc túng toan lên bán cả trời". Câu thơ này cho thấy sự khốn khó và cảm giác bị áp đặt của nhà thơ. Nhưng thay vì biểu hiện sự buồn rầu, nhà thơ lại chọn cách trào phúng khi nói "Trời cười thằng bé nó hay chơi". Điều này cho thấy sự châm biếm và sự phản kháng của nhà thơ trước tình cảnh khó khăn. Tiếp theo, nhà thơ đề cập đến công nợ và phong lưu trong cuộc sống. Nhà thơ nói "Cho hay công nợ âu là thế, Mà vẫn phong lưu suốt cả đời". Câu thơ này cho thấy sự mâu thuẫn giữa trạng thái nợ nần và cuộc sống xa hoa của nhà thơ. Nhưng đồng thời, nó cũng thể hiện sự thách thức và sự không chấp nhận của nhà thơ đối với tình cảnh hiện tại. Cuối cùng, nhà thơ sử dụng một phép thế để tạo ra sự hài hước và truyền tải thông điệp. Nhà thơ nói "Tiền bạc phó cho con mụ kiếm, Ngựa xe chẳng thấy lúc nào ngơi. Khéo khéo không mà nó cũng rơi". Câu thơ này cho thấy sự đảo ngược và sự không thể lường trước của cuộc sống. Nhà thơ muốn nhấn mạnh rằng dù có cố gắng hay không, cuộc sống vẫn có thể đưa ta vào những tình huống khó khăn và không thể đoán trước được. Tổng kết, trong đoạn trích "Lúc túng toan lên bán cả trời", nhà thơ đã truyền tải một tâm trạng phản ánh sự khốn khó, chán nản và sự trào phúng của mình. Nhà thơ sử dụng các phép thể hiện và hài hước để truyền tải thông điệp về cuộc sống và tình cảnh con người.