Mức độ hòa nhập của trẻ nhỏ với xã hội: Nuông chiều hay Kiềm chế?

essays-star4(171 phiếu bầu)

Giới thiệu: Mức độ hòa nhập của trẻ nhỏ với xã hội là một thách thức quan trọng mà nhân loại phải đối mặt, cả hiện tại và trong quá khứ. Khía cạnh này được định nghĩa là mức độ mà mọi người cố gắng kiểm soát ham muốn và xung lực của họ, dựa trên cách họ được nuôi dạy. Khả năng kiểm soát tương đối yếu được gọi là “Nuông chiều” và kiểm soát tương đối mạnh được gọi là “Kiềm chế”. Các nền văn hóa có thể được mô tả là Nuông chiều hoặc Kiềm chế. Phần 1: Khái niệm Nuông chiều và Kiềm chế Nuông chiều và Kiềm chế là hai khái niệm được sử dụng để mô tả mức độ kiểm soát ham muốn và xung lực của một người. Nuông chiều là khả năng kiểm soát tương đối yếu, trong khi Kiềm chế là khả năng kiểm soát tương đối mạnh. Các nền văn hóa có thể được mô tả là Nuông chiều hoặc Kiềm chế dựa trên mức độ kiểm soát này. Phần 2: Điểm số thấp 35 và văn hóa Việt Nam Điểm số thấp 35 trong khía cạnh này cho thấy văn hóa Việt Nam có đặc điểm là Kiềm chế. Các xã hội có điểm số thấp trong khía cạnh này có xu hướng hoài nghi (cynicism) và bi quan. Ngoài ra, trái ngược với các xã hội Nuông chiều, các xã hội Kiềm chế không chú trọng nhiều vào thời gian giải trí, và kiểm soát việc thỏa mãn mong muốn của họ. Những người có định hướng này có nhận thức rằng hành động của họ bị hạn chế bởi các chuẩn mực xã hội, và cảm thấy việc nuông chiều bản thân là có gì đó sai trái. Kết luận: Mức độ hòa nhập của trẻ nhỏ với xã hội là một thách thức quan trọng mà nhân loại phải đối mặt. Khái niệm Nuông chiều và Kiềm chế được sử dụng để mô tả mức độ kiểm soát ham muốn và xung lực của một người. Điểm số thấp 35 trong khía cạnh này cho thấy văn hóa Việt Nam có đặc điểm là Kiềm chế. Các xã hội Kiềm chế có xu hướng hoài nghi và bi quan, và không chú trọng nhiều vào thời gian giải trí. Việc kiểm soát việc thỏa mãn mong muốn của họ là một phần quan trọng trong định hướng này.