Trang chủ
/
Văn học
/
A. PHẦN ĐỌC HIỂU (4,0 đ) 14. XUÂN XƯA CÓ MẸ [1] Xuân Chợt đến Cho Mai Vàng Rợp Ngõ Nẵng Dịu Dàng Muôn Hoa

Câu hỏi

A. PHẦN ĐỌC HIỂU (4,0 đ) 14. XUÂN XƯA CÓ MẸ [1] Xuân chợt đến cho mai vàng rợp ngõ Nẵng dịu dàng muôn hoa cỏ đưa hương Ngắm bạn bè khoe áo mới trên đường Con giận dỗi thu mình trong góc tối Mẹ vô về lệ mặn ướt đôi môi. [2] Đau đớn quá mẹ rời xa con vội Mất mẹ rồi con khóc mấy xuân qua Còn đâu nữa để vòi quà áo Tết Để bàn tay mẹ vuốt ve trìu mến Để ngụp lặn trong lòng mẹ mông mênh. [3] Mùa xuân nữa lại về trên dương thế Con chạnh lòng nhớ mẹ thuở xuân xưa Một nén hương trong đêm đón giao thừa Con thức trắng lặng nghe lòng hiu quạnh Con không mẹ như buồm trắng mong manh. (Lê Thị Kiều Nga . Tập san Lương Thế Vinh 1995) Câu 1(0,5d) : Bài thơ được viết theo thể thơ nào ? Dấu hiệu nhận biết là gì ? Câu 2(0,5d) : Chỉ ra cách gieo vần ở khổ thơ thứ 3. Câu 3(1,0d) : Trong khổ thơ thứ 2, tác giả có sử dụng biện pháp tu từ nào ?Nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó . Câu 4(1,0d) : Nhận xét của em về chủ thể trữ tình trong xuân xưa và cảm xúc trong xuân nay được thế hiện trong bài thơ Câu 5 (1 ,0đ) : Em hiếu câu thơ cuối "Con không mẹ như buồm trắng mong manh" như thế nào ? Trả lời câu hỏi từ 3-5 dòng.

Xác minh chuyên gia

Giải pháp

4.3 (134 Phiếu)
Minh Hiệp thầy · Hướng dẫn 5 năm

Trả lời

Câu 1: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do, không tuân theo cấu trúc định kì về số lượng âm tiết hoặc vần. Dấu hiệu nhận biết là các khổ thơ không đều nhau về số lượng âm tiết và không có sự lặp lại vần cố định.Câu 2: Cách gieo vần ở khổ thơ thứ 3 là ABAB, với "thế" vần với "mênh", và "con" vần với "tranh".Câu 3: Trong khổ thơ thứ 2, tác giả sử dụng biện pháp tu từ "so sánh". Tác dụng của biện pháp tu từ này là tạo ra một hình ảnh sinh động và cảm xúc sâu sắc, giúp người đọc cảm nhận được nỗi buồn và sự nhớ nhung của con đối với mẹ.Câu 4: Chủ thể trữ tình trong xuân xưa và cảm xúc trong xuân nay được thể hiện trong bài thơ là sự thay đổi của thời gian và tình cảm. Xuân xưa là những kỷ niệm về mẹ, còn xuân nay là nỗi nhớ và sự thiếu vắng của mẹ. Cảm xúc trở nên sâu sắc và đầy cảm động hơn qua từng khổ thơ.Câu 5: Câu thơ cuối "Con không mẹ như buồm trắng mong manh" thể hiện sự cô đơn và lẻ loi của con khi mẹ không còn bên cạnh. Buồm trắng tượng trưng cho sự tự do và hoài phí, giống như tình cảm của con đang bị đẩy đi và không thể tìm về được.