Câu hỏi
Bài 2 . Đọc bài tho sau: Con nâng lời ru Ngủ đi nếp nhǎn Ngủ đi xót xa Lời ru câm tay Làm cây sáo trúc Ngủ đi vâng trán Ngủ đi mât mát Như cành hoa dại Mẹ nǎm thao thức Ngu đi con mặt Ngủ đi bệnh tật Làm sao mêm mại Nghe con ru thâm Ngu đi tuôi già Ngủ đi xanh gây Bǎng lời mẹ ru __ (Ru me . Phi Tuyêt Ba . NXB Lao động - Trung tâm vǎn hoá Đông Tây, 2003) 1. (0.5 điêm)Xác định thê thơ được sử dụng trong bài thơ. 2. (0.5 điểm ) Nhân vật trữ tình trong bài thơ là ai? 3. (1.0 điêm)Em hiêu như thê nào vê hình ảnh người mẹ và tình cảm của con dành cho mẹ được thể hiện trong khô thơ thứ nhât? 4. (1.0 điêm ) Nêu tác dụng của phép điệp ngữ "ngủ đi ' được sử dụng trong khổ thơ thứ hai. 5. (1.0 điêm ) Người con đã ru "xót xa " "mất mát', "bệnh tật'?. "xanh gây" __ Nếu là em.em muôn điều gì ở người thân "ngu đi nhất?Vì sao? 6. (2.0 điêm ) Viết một đoạn vǎn (khoảng 200 chữ ) phân tích hai khô cuối trong bài thơ "Ru me".
Giải pháp
3.8
(186 Phiếu)
Thành Nhân
chuyên gia · Hướng dẫn 6 năm
Trả lời
1. Thể thơ tự do.2. Nhân vật trữ tình là người con.3. Hình ảnh người mẹ và tình cảm của con dành cho mẹ được thể hiện qua việc con luôn nhớ và ru bởi mẹ, dù mẹ có thể đang gặp khó khăn hoặc đau khổ.4. Phép điệp ngữ "ngủ đi" được sử dụng ra một hiệu ứng âm thanh và giúp thể hiện sự liên tục, không ngừng nghỉ của việc ru.5. "Xót xa", "mất mát", "bệnh tật", "xanh gây" đều là những điều người con không muốn xảy ra với người thân "ngủ đi nhất", tức là người mẹ.6. Hai khổ cuối của bài thơ thể hiện sự suy sụp và đau khổ của người mẹ, cũng như sự lo lắng và tình cảm sâu sắc của con dành cho mẹ. Mẹ có thể đang gặp phải những khó khăn và đau khổ, nhưng con vẫn luôn nhớ và ru bởi mẹ.
Giải thích
1. Bài thơ sử dụng thể thơ tự do, không tuân theo cấu trúc cụ thể về số lượng âm tiết trong mỗi dòng thơ.2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người con, người được nhắc nhở và ru bởi mẹ.3. Hình ảnh người mẹ và tình cảm của con dành cho mẹ được thể hiện qua việc con luôn nhớ và ru bởi mẹ, dù mẹ có thể đang gặp khó khăn hoặc đau khổ.4. Phép điệp ngữ "ngủ đi" được sử dụng để tạo ra một hiệu ứng âm thanh và giúp thể hiện sự liên tục, không ngừng nghỉ của việc ru.5. Các từ "xót xa", "mất mát", "bệnh tật", "xanh gây" đều thể hiện những khó khăn và đau khổ mà người con muốn tránh cho người thân "ngủ đi nhất", tức là người mẹ.6. Hai khổ cuối của bài thơ thể hiện sự suy sụp và đau khổ của người mẹ, cũng như sự lo lắng và tình cảm sâu sắc của con dành cho mẹ. Mẹ có thể đang gặp phải những khó khăn và đau khổ, nhưng con vẫn luôn nhớ và ru bởi mẹ.