Trang chủ
/
Văn học
/
Chưa Hết Tết, Mới Ngày Mùng Bốn Anh Lại Phải đưa Vợ Con Vào Sài Gòn.Bà Mẹ Dậy Sớm Làm Gà, Nấu

Câu hỏi

Chưa hết tết, mới ngày mùng bốn anh lại phải đưa vợ con vào Sài Gòn.Bà mẹ dậy sớm làm gà, nấu cơm.Vẫn một mình bà cặm cụi với cái bếp. Bà xúc đầy đơm cơm vào chiếc cà mèn. Gà luộc cho vào hộp đựng. "Bây đem lên xe mà ǎn. Cơm dọc đường dọc sá không ngon đâu". Con chảu lên taxi rồi bà còn dặn theo: "Vào trong nhớ ǎn uống đàng hoàng nghe bây. Đừng bỏ bừa sáng.Không ai thương bằng com thương". Vào tới Sài Gòn cà mèn cơm vẫn còn một nửa. Vợ định đem đi đồ.Anh can bảo để đẩy, phơi khô cắt giữ làm kỷ niệm. Qua tháng ba nghe tin mẹ bệnh, anh tức tốc về nhà.Nằm trên giường, gặp con câu đầu tiên bà hỏi: "Con ǎn chi chưa? Mẹ không bắc cơm được.Thôi ra đầu chợ ǎn tam. Bữa nào khỏe mẹ nấu cơm cho ǎn. Tội nghiệp". Nhưng mẹ không khỏe nữa, yếu dần, được thêm hai bữa thì nhắm mắt. Đưa mẹ ra đồng xong, về nhà nhìn chén cơm trắng đặt trên bàn thờ, anh thấy nhói lòng. Ân hận. Thể là hết cơ hội được ǎn với mẹ một chén cơm sáng thật đầy, để nghe mẹ nói câu "không ai thương bằng cơm thương". Tiếc nuối. Thèm miếng cơm cháy mẹ nấu quá. Giòn và thơm,mùi hương đồng, mùi nước quê, cả mùi khói bếp. Chi có mẹ mới nấu được miếng cơm cháy ngon như thế. Hôm lên đường vào Sài Gòn, anh dậy sớm nấu chén cơm đặt lên bàn thờ me.Anh tự mình vo gạo, tự mình nhóm bếp rơm.Loay hoay một hồi.Bếp nhà đầy khói.Và khói... __ (Hoàng Công Danh,Chuyển tàu vé ngắn.NXB Trẻ. Tr. 49-54 *Chú thích: Hoàng Công Danh sinh nǎm 1987, quê ở Quảng Trị, là hội viên Hội Nhà vǎn Việt Nam. Vǎn của anh nhẹ nhàng, lay động trái tim độc giả về những điều bình dị trong cuộc sống. Một số tập truyện ngắn tiêu biểu: Cõng nhau trong một cõi người; Chuyến tàu vé ngắn; Trong con say níu sợi dây đứt, __ Thực hiện các yêu cầu sau: Câu 1. Xác định ngôi kể của người kể chuyện. Câu 2. Theo đoạn trích , khi bị bệnh nằm trên giường, câu đầu tiên bà mẹ hỏi con là gì? Câu 3. Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ liệt kê trong hai câu vǎn sau: Thèm miếng cơm cháy mẹ nấu quả. Giòn và thơm, mùi hương đồng, mùi nước quê,cả mùi khói bếp. Câu 4. Theo em hành động phơi khô cơm cất giữ làm kỷ niệm thể hiện tình cảm gì của nhân vật ? Câu 5. Em hãy rút ra một thông điệp có ý nghĩa với bản thân từ đoạn trích trên. II. PHÀN VIÉT (6,0 điểm) Câu 1. (2,0 điểm) Viết một đoạn vǎn (khoảng 200 chữ) phân tích tâm trạng của của nhân vật người con trai khi nghe tin mẹ bị bệnh.

Xác minh chuyên gia

Giải pháp

4.3 (239 Phiếu)
Bảo Trâm thầy · Hướng dẫn 5 năm

Trả lời

**I. PHẦN TRẮC NGHIỆM****Câu 1:** Ngôi kể của người kể chuyện là ngôi thứ ba. Người kể chuyện không trực tiếp tham gia vào câu chuyện mà kể lại câu chuyện của người khác (người con trai).**Câu 2:** Khi bị bệnh nằm trên giường, câu đầu tiên bà mẹ hỏi con là: "Con ăn chi chưa? Mẹ không bắc cơm được. Thôi ra đầu chợ ăn tạm. Bữa nào khỏe mẹ nấu cơm cho ăn. Tội nghiệp."**Câu 3:** Biện pháp tu từ liệt kê được sử dụng trong hai câu văn: "Thèm miếng cơm cháy mẹ nấu quá. Giòn và thơm, mùi hương đồng, mùi nước quê, cả mùi khói bếp."* **Tác dụng:** Liệt kê những đặc điểm của cơm cháy mẹ nấu, làm nổi bật sự ngon miệng và gợi nhớ về quê hương, tuổi thơ. Việc liệt kê các mùi hương (hương đồng, nước quê, khói bếp) tạo nên một bức tranh sống động, đầy cảm xúc về hương vị quê nhà, khơi gợi nỗi nhớ da diết của người con. Liệt kê làm tăng sức gợi hình, gợi cảm, khắc sâu ấn tượng về tình cảm của nhân vật đối với mẹ và quê hương.**Câu 4:** Hành động phơi khô cơm cất giữ làm kỷ niệm thể hiện tình cảm trân trọng, biết ơn và sự tiếc nuối của người con đối với tình cảm của mẹ. Cơm không chỉ là thức ăn mà còn là biểu tượng của tình thương yêu, sự chăm sóc của mẹ dành cho con. Việc giữ lại phần cơm còn thừa thể hiện sự lưu giữ kỷ niệm, tình cảm thiêng liêng với mẹ.**Câu 5:** Thông điệp có ý nghĩa: Đoạn trích nhắc nhở chúng ta trân trọng những điều bình dị, giản đơn trong cuộc sống, đặc biệt là tình cảm gia đình. Thời gian trôi qua rất nhanh, đừng để những hối tiếc đến muộn màng. Hãy dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, thể hiện tình yêu thương với người thân khi còn có thể.**II. PHẦN VIẾT****Câu 1:**Tin mẹ bệnh khiến lòng người con trai như bị bóp nghẹt. Sự lo lắng, sợ hãi dâng trào, xé nát tâm can anh. Hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ, luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho con hiện về trong tâm trí. Những bữa cơm giản dị, chén cơm cháy thơm phức, lời dặn dò ân cần của mẹ… tất cả ùa về, khiến anh đau đớn, ân hận. Anh vội vã trở về nhà, lòng nặng trĩu nỗi lo âu. Sự hối hận vì những lần bỏ bữa, những lần không dành đủ thời gian cho mẹ cứ giày vò anh. Anh sợ hãi trước viễn cảnh mất đi người mẹ yêu quý, người đã dành cả đời mình cho anh. Tâm trạng anh lúc này là sự pha trộn giữa lo lắng, sợ hãi, ân hận và cả sự tiếc nuối khôn nguôi. Anh nhận ra giá trị của tình mẫu tử thiêng liêng và sự hối tiếc muộn màng khi không thể làm gì để giữ mẹ lại bên mình.

Similar Questions