Câu hỏi
Viết đoạn vǎn nghị luận (khoảng 200 chữ)phân tích tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ sau: "Em có về Phủ Thuận với anh không Miền đất cổ Tiền Rồng lập quốc Kinh Dương Vương, hơn bốn nghìn nǎm trước Xích Quỷ sơ khai, phồn thịnh đến bây giờ Em hãy về tìm lại những vần thơ Thành Luy Lâu,đất Nam Giao Học Tổ Anh vẫn tự hào tâm người sáng tỏ Đất Phật danh thơm rạng rỡ muôn đời Tháp chùa Dâu, tâm đức con người Tích đức, tu nhân và từ bi hỷ xả Dầu gian khó vẫn thẳng ngay lòng dạ Người với người, sống để yêu thương Tháp bút viết lên trời câu nhớ, câu thương Cho Quan họ dùng dằng- Người ơi người ở Lúng liếng mắt cười,giã bạn rồi vẫn nhớ Nǎm sau về, em thắt lưng bao xanh. __ Làng Mái quê mình vẫn rộn rã dòng tranh Nuôi ước vọng từ những ngày dựng nước Màu giấy điệp lại sáng bừng mơ ước Khi đã "thuân lòng dân,van sư thành"
Giải pháp
3.7
(230 Phiếu)
Du
thầy · Hướng dẫn 5 năm
Trả lời
Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ này là một sự kết hợp giữa niềm tự hào và nỗi nhớ về quê hương, lịch sử và văn hóa dân tộc. Nhân vật trữ tình tự hào về lịch sử hào hùng của dân tộc, từ Kinh Dương Vương thời Tiên Rồng lập quốc, Xích Quỷ sơ khai, cho đến đất Phật danh thơm rạng rỡ muôn đời. Đồng thời, nhân vật cũng bày tỏ mong muốn được trở về quê hương, tìm lại những vần thơ, những giá trị văn hóa truyền thống, và tình cảm con người.Nhân vật trữ tình còn thể hiện sự tự hào về tâm hồn và đạo đức của người Việt, với những giá trị như từ bi, tu nhân, và sự yêu thương giữa người với người. Bài thơ cũng gợi lên hình ảnh tháp chùa Dâu, biểu tượng của tâm đức và sự tôn vinh con người. Tuy nhiên, dù có niềm tự hào và mong muốn, nhân vật vẫn không thể quên được nỗi nhớ về quê hương, về những ngày dựng nước và ước vọng của mình. Bài thơ kết thúc với hình ảnh làng Mái quê mình, nơi chứa đựng những ký ức và ước mơ, và khi đã "thuân lòng dân vǎn sư thành", nhân vật mong muốn được trở về và sống trong niềm vui, hạnh phúc của quê hương.