Trang chủ
/
Văn học
/

Câu hỏi

Có một người đàn ông miệt mài đào đất. Cái hố ông đào cứ sâu dần,một dòng nước chảy ra và dưới đó,cuối cùng đã lộ ra một lớp đất sét màu xanh. - Đây chính là thứ mình cân - người đàn ông reo lên, hǎng hái xúc đầy những xô đất sét. Có lẽ ông ta đã đào tới cả ngàn xô đất cho tới khi bên cạnh cái hổ mọc lên một đồng đất sét cao ngút. Khi ây người đàn ông mới yên tâm chui lên từ cái hổ, lúc này đã là một cái giêng khá sâu. Sau đó người đàn ông bắt đầu dùng đồng đất sét để hì hục nặn tượng chính mình. Sau ba ngày lao động cật lực, bức tượng đã hoàn thành. Người đàn ông chǎm chủ nhìn nó và mỉm cười mãn nguyện: - Rồi mai đây, nhiều thể hệ sẽ ngắm bức tượng này và nhớ đến ta. Giờ thì ta có thể yên tâm chết được rôi. Nǎm tháng qua đi.Vào một buôi trưa hè nóng bức, sau khi múc một xô nước mát lạnh lên uống cho dịu cơn khát, một đám khách qua đường quay sang nhìn đồng đất sét lùm lùm bên cạnh và nói với nhau: - Ai đã đào cái giếng này quả là một con người tuyệt vời. (Bức tượng, S. Antov - Trích từ 100 truyện cực ngắn thể giới, Hà Việt Anh dịch, Nxb Hội Nhà Vǎn, 2001, Tr.75) Câu 1. Truyện ngắn trên sử dụng người kể chuyện ở ngôi thứ mấy? (1 ,0 điểm) __ Câu 2. Người đàn ông trong truyện đã miệt mài đào đất nhằm mục đích gì?(1,0 điểm) __ immunit IIIII ........................ ........."....."............."......."..... ........."..................."........................ ..........IIIIII "....iiiii IIIIIII IIIII ....................". Câu 3. Nội dung khái quát của truyện là gì? (1,0 điểm) __

Xác minh chuyên gia

Giải pháp

4.1 (301 Phiếu)
Dũng Tâm chuyên gia · Hướng dẫn 6 năm

Trả lời

**Câu 1:** Truyện ngắn sử dụng người kể chuyện ở **ngôi thứ ba**.**Câu 2:** Người đàn ông trong truyện miệt mài đào đất nhằm mục đích tìm đất sét xanh để nặn tượng chính mình. Ông ta không đào giếng để lấy nước mà đào để tìm loại đất sét đặc biệt đó.**Câu 3:** Nội dung khái quát của truyện là sự mỉa mai, châm biếm về sự phù phiếm của danh vọng và lòng kiêu hãnh của con người. Người đàn ông bỏ công sức lớn để tạo ra một bức tượng của chính mình, mong muốn được nhớ đến bởi nhiều thế hệ, nhưng cuối cùng, công trình của ông lại được ca ngợi không phải vì bức tượng mà vì cái giếng ông đã vô tình đào ra. Điều này cho thấy sự sai lệch giữa mục đích và kết quả, giữa nỗ lực cá nhân và sự đánh giá của người khác. Truyện cũng ngầm phê phán sự tự cao tự đại và ảo tưởng về sự trường tồn của con người.

Similar Questions