Giá trị tư tưởng trong bài thơ Nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm

essays-star4(313 phiếu bầu)

Nguyễn Bỉnh Khiêm, một danh nhân văn hóa kiệt xuất của dân tộc Việt Nam, đã để lại cho đời sau di sản văn thơ đồ sộ, thấm đượm giá trị nhân văn sâu sắc. Trong số đó, bài thơ "Nhàn" nổi bật như một minh chứng cho phong cách sống thanh cao, thoát tục, đồng thời gửi gắm triết lý sống ẩn dật, lánh đời đầy tinh tế. Bài thơ không chỉ là bức tranh phong cảnh hữu tình, nên thơ mà còn là nơi gửi gắm giá trị tư tưởng sâu sắc của Nguyễn Bỉnh Khiêm.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Tâm hồn thanh cao, hòa hợp với thiên nhiên</h2>

Ngay từ những câu thơ đầu, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã khắc họa thành công bức tranh cuộc sống thôn quê thanh bình, tĩnh lặng:

"Núi non cao ngủ gật,\

Dòng nước biếc trôi lờ lững."

Hình ảnh "núi non" uy nghi, hùng vĩ nhưng lại "ngủ gật" trong sự yên bình, tĩnh lặng. Dòng nước trong xanh, "biếc trôi lờ lững" như dòng thời gian trôi qua nhẹ nhàng, êm đềm. Cách sử dụng động từ "ngủ", "trôi" kết hợp với tính từ "cao", "biếc" đã góp phần tạo nên một bức tranh thiên nhiên vừa hùng vĩ, vừa thơ mộng, hữu tình. Hòa mình vào cảnh sắc thiên nhiên ấy, tâm hồn nhà thơ cũng trở nên thanh thản, nhẹ nhàng, g away from the hustle and bustle of life.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Quan niệm "nhàn" tích cực, chủ động</h2>

"Nhàn" trong quan niệm của Nguyễn Bỉnh Khiêm không phải là sự an nhàn, hưởng thụ, lười biếng mà là sự nhàn hạ về thể xác, tự do về tinh thần để từ đó có thể thấu hiểu lẽ đời, tìm kiếm giá trị chân chính của cuộc sống. Ông khẳng định:

"Công danh ta cũng mặc,

Thắng bại thế mặc ai."

"Công danh", "thắng bại" là những giá trị được người đời theo đuổi, tranh giành quyết liệt. Thế nhưng, với Nguyễn Bỉnh Khiêm, tất cả đều trở nên phù du, vô nghĩa. Ông sẵn sàng từ bỏ công danh, không màng danh lợi, để tìm đến cuộc sống an nhàn, tự tại. "Nhàn" của Nguyễn Bỉnh Khiêm là sự lựa chọn có ý thức, là cách để ông sống trọn vẹn với bản thân, với thiên nhiên.

<h2 style="font-weight: bold; margin: 12px 0;">Khát vọng cống hiến cho đời</h2>

Dù sống ẩn dật, lánh đời nhưng Nguyễn Bỉnh Khiêm chưa bao giờ quên đi trách nhiệm với đất nước. Ẩn sâu trong vẻ ngoài ung dung, tự tại là tấm lòng yêu nước thầm kín, luôn đau đáu nỗi lo cho dân, cho nước. Điều đó được thể hiện rõ nét qua hai câu thơ cuối:

"Ao cạn, vớt bèo cấy muống,

Đìa hoang, dẫn nước trồng sen."

Hình ảnh "ao cạn", "đìa hoang" ẩn dụ cho đất nước đang gặp nhiều khó khăn. Còn "vớt bèo cấy muống", "dẫn nước trồng sen" là những hành động tích cực, thể hiện khát vọng cống hiến, xây dựng đất nước của nhà thơ. Ẩn dưới lớp áo của một người ẩn sĩ, Nguyễn Bỉnh Khiêm vẫn luôn nung nấu tấm lòng yêu nước, mong muốn đóng góp cho dân, cho nước.

Bài thơ "Nhàn" của Nguyễn Bỉnh Khiêm là sự kết hợp hài hòa giữa nội dung tư tưởng sâu sắc và nghệ thuật thể hiện tinh tế. Tác phẩm không chỉ là tiếng lòng của một người muốn lánh đời để tìm kiếm sự thanh thản, mà còn là bài học giá trị về lẽ sống và tình yêu quê hương đất nước sâu nặng. "Nhàn" của Nguyễn Bỉnh Khiêm đã trở thành lý tưởng sống cao đẹp, gợi lên nhiều suy ngẫm cho thế hệ mai sau.